Trang

Câu chuyện về đội tuyển Đức Worldcup 2010

Trong hành trình chiến thắng (ít nhất là cho đến thời điểm này) của ĐT Đức, có những việc làm rất không giống ai mà Loew đã thực hiện. Việc thứ nhất: Trước trận Đức - Australia, Loew lùa các học trò vào phòng chiếu phim của khách sạn, đề nghị phải xem bộ phim "Kẻ hủy diệt 4". Hôm ấy quả đúng là Đức đã thắng Australia 4 bàn không gỡ. Việc thứ hai: Một ngày trước trận gặp Anh, Loew cho các học trò đi thăm công viên sư tử tại Nam Phi. Những nhà tâm lý học châu Âu nói rằng, ĐT Anh - đối thủ của Đức lúc đó có biệt danh là "sư tử" nên việc Loew để các học trò tham quan công viên sư tử chính là một bước tập dượt tâm lý quan trọng trong cuộc đấu với người Anh.

Sứ mệnh cống hiến của Joachim Loew

Khi các sếp ở DFB chọn tôi, vốn chỉ là một trợ lý vô danh của Klinsmann, lên dẫn dắt Mannschaft, tôi hiểu rằng mình phải tiếp tục sứ mệnh mà Klinsi còn dang dở: giúp Mannschaft chơi một thứ bóng đá cống hiến, khác với truyền thống. Nhưng cái dân tộc này là thế: đẹp thì tốt, nhưng phải hiệu quả mới được, mà không chịu “tự lượng sức mình”.

“Học đòi” quá cơ!

Khi đội tuyển Đức thảm bại 0-3 ở tứ kết World Cup 1998 trước đội tuyển mới thành lập chưa lâu Croatia, tôi cảm nhận được nỗi hổ thẹn của những người hâm mộ bóng đá Đức. 2 năm sau đó thì không còn là hổ thẹn nữa, mà là nhục nhã, với việc thua trắng ở vòng đấu bảng EURO 2000. Mà khi người Đức chúng tôi nhận thức về sự nhục nhã, có nghĩa là đã đến lúc phải thay đổi.

Thành công bất ngờ ở World Cup 2002 theo phong cách truyền thống, nhưng lại sụp đổ nhanh chóng ở EURO 2 năm sau đó đã khởi động một cách nhận thức mới về bóng đá khi chuẩn bị cho World Cup 2006 trên sân nhà.

Thật ra thì nhận thức đó đã được ươm mầm trong bóng đá Đức, với thành công đáng khâm phục – nhưng bi kịch – của Leverkusen ở mùa giải 2001-2002, bằng một thứ bóng đá đầy tính trình diễn. Nó giúp người Đức chúng tôi hiểu rằng, không nhất thiết phải có thứ kỹ thuật siêu đẳng của Brazil, hay không nhất thiết cứ phải đá và chạy như người Anh vẫn có thể chơi một thứ bóng đá cuốn hút.

Chúng tôi gọi nó là “bóng đá hiện đại”, là thứ bóng đá luôn chuyển động, hướng về phía trước, và ghi bàn mỗi khi có thể. Là thứ bóng đá kích động khán giả hò hét trong suốt 90 phút. Thay cho thứ bóng đá truyền thống của nước Đức ru ngủ đối phương, và vì thế ru ngủ luôn cả khán giả, trong 2/3 thời gian trận đấu, chỉ thật sự thi đấu trong khoảng thời gian còn lại.

Vì ngày trước, bóng đá với chúng tôi chỉ đơn thuần là môn thể thao, thi đấu để giành chiến thắng. Bây giờ thì nó sặc mùi tiền bạc, nếu cứ để khán giả ngủ quên trước màn hình hay trên… sân vận động thì sớm muộn gì chúng tôi còn kém giá trị thương mại hơn cả… V-League.

Và ngày trước, nước Đức chúng tôi bị kiệt quệ bởi thảm bại trong cả 2 cuộc Đại chiến thế giới, chúng tôi còn phải tiết kiệm bánh mỳ và nước uống để làm đường sắt, nên khán giả cũng không có hơi đâu mà gào thét cả 90 phút như ở SVĐ Anh người ta vẫn làm!

Cách học nhanh nhất là học từ nền bóng đá đang làm tốt nhất theo cách mà chúng tôi muốn làm. Nhìn đi nhìn lại, chỉ có Klinsi từng chơi ở Anh thời gian trước đó, nên các sếp ở DFB đã chọn anh ấy, dù Klinsi chưa chứng tỏ được gì trong công tác huấn luyện. Đã thế anh ấy còn được quyền làm việc ở… Mỹ với… vợ con trong hầu hết thời gian Mannschaft chuẩn bị cho World Cup trong tư cách chủ nhà. Chả ra thể thống gì của một cường quốc bóng đá nữa! Phải xuống nước đến mức đó thì không khác gì một kẻ học đòi!

Tiếp bước Klinsi

Klinsi mang từ Mỹ về tay trợ lý thể lực của môn… bóng bầu dục (người Mỹ gọi đó là môn thể thao của đàn ông, bóng đá thì không phải), để giúp các tuyển thủ Đức chạy suốt được 90 phút. Và anh ấy lấy bóng đá Anh làm chuẩn, khi lấy tốc độ xử lý bóng để đánh giá mức độ “hiện đại”, vì rõ ràng thì bóng đá Anh là số 1 trên phương diện này. Klinsi muốn bóng đá Đức phải chơi nhanh hơn thế mới mong giành chiến thắng, tức thời gian giữ bóng trung bình của một cầu thủ còn ít hơn trong bóng đá Anh.

Tôi vẫn nhớ cả nước Đức như sục sôi 4 năm về trước, khi Mannschaft chơi một thứ bóng đá tốc độ như người Anh, với tính chính xác như người Đức để lọt vào bán kết. Rồi Klinsi ra đi, để lại sự tiếc nuối, và việc anh ấy tiến cử tôi (“Loew còn quan trọng với Mannschaft hơn cả tôi!”) ngay lập tức được chấp nhận thể hiện sự tiếc nuối ấy.


World Cup này, các cầu thủ của Mannschaft vẫn rất khỏe, một khi họ vẫn còn lành lặn. Bởi họ được trải qua một kỳ nghỉ đông dài ở Bundesliga để dưỡng sức, và tôi vẫn tiếp tục phương pháp huấn luyện thể lực của môn bóng bầu dục mà Klinsi mang về từ Mỹ.


Nhưng những ai kỳ vọng vào Mannschaft cần phải tỉnh táo. Chúng tôi có thể tiếp tục cách làm việc chính xác truyền thống của người Đức, còn sự chính xác ở trên sân thì phải tùy thuộc vào các cầu thủ. Không thể đòi hỏi Kroos hay Oezil chuyền bóng, sút bóng, đánh đầu đều chính xác như Ballack, hay Khedira có thể tắc bóng chính xác như Frings ngày nào. Trong khi Klose, Podolski cũng đều kém chính xác hơn trước.

Nói vậy để giảm bớt áp lực cho Mannschaft thôi, chứ tôi cũng là một người Đức. Người Đức tin và có thể làm được những điều tưởng như không thể, như khi các bậc tiền bối của chúng tôi vô địch World Cup 1954. Vài năm trước thôi, chàng tý hon Porsche suýt nữa đã thôn tính được người khổng lồ Volkswagen trong làng xe hơi, nếu không vướng phải cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu. Có điều khi thất bại thì chính mình lại bị thôn tính ngược.

Đó là thân phận của tôi, và không loại trừ của cả cuộc cách tân tư duy bóng đá Đức!
Theo thống kê mới nhất của người Đức, đến Nam Phi năm nay cùng với Joachim Loew có 38 chuyên gia, bao gồm các nhân viên y tế, thể lực, dinh dưỡng và thậm chí là cả các chuyên gia tâm lý học.

“Chúng tôi luôn cùng nhau xem xét mọi việc, thậm chí cả về chiến thuật của đội bóng”, Hansi Flick - trợ lý của Loew phát biểu với các phóng viên. “Sau mỗi trận đấu, thường thì ông ấy (Loew) là người sẽ đặt ra vấn đề rồi sau đó tất cả cùng thảo luận hoặc đưa ra ý kiến riêng. Tiếp đó, tất cả sẽ được Loew xem xét trước khi đưa ra quyết định xem nên xử lý vấn đề đó như thế nào cho hợp lý nhất. Bản thân tôi rất thích phương pháp làm việc này vì đó là cách tốt nhất giúp toàn bộ đội bóng trở thành một khối thống nhất."

Mười yếu tố thành công của ĐT Đức


Tại World Cup 2010, càng vào sâu, ĐT Đức càng chứng tỏ là ứng cử viên sáng giá nhất giành chức vô địch World Cup. Với lối đá tấn công đẹp mắt và chiến thuật hợp lý, Đức đã lần lượt đánh bại các ứng cử viên vô địch như Anh, Argentina để tiến vào vòng bán kết. Thành công của Đức có thể do 10 yếu tố sau. 

clip_image002

1. HLV Joachim Löw
Joachim Löw không bao giờ chấp nhận bị bất ngờ. Trước khi World Cup bắt đầu, ông đã 3 lần đến Nam Phi, tìm hiểu rõ về các yếu tố ảnh hưởng đến các trận đấu tại World Cup như khí hậu, loại cỏ dùng cho thi đấu… Loại cỏ được trải ở sân tập ĐT Đức giống hệt như loại cỏ dùng trong sân thi đấu, các bài tập được lên giáo án rất kỹ càng.

2. Luyện tập kết hợp với nghỉ ngơi
HLV Joachim Löw rất coi trọng sự cân bằng trong luyện tập và nghỉ ngơi, thậm chí ông còn mang theo rất nhiều phương tiện giải trí  đến Nam Phi. Sau trận đấu với ĐT Anh, ông cho toàn đội nghỉ ngơi một ngày và gặp gỡ  người thân.

3. Tình trạng thể lực rất tốt
Cách đây một năm, HLV thể lực Forster đã từ Mỹ đến Đức. Vì Mesut Özil, Joachim Löw còn mời cả  HLV của CLB Werder Bremen cùng đến Nam Phi.

4. Tinh thần đoàn kết
Tinh thần đoàn kết đã ăn sâu trong mỗi cầu thủ ĐT Đức, mỗi thành viên trong ban huấn luyện đều có một chiếc vòng đeo tay 3 màu quốc kỳ Đức và luôn nhắc nhở các thành viên trong đội rằng ĐT Đức là một khối thống nhất.

5.Trách nhiệm đội bóng
Sau khi các trụ cột  như tiền vệ  Michael Ballack, thủ môn Rene Adler, tiền vệ Frings… không thể tham dự World Cup lần này vì chấn thương, các cầu thủ trẻ ĐT Đức đều ý thức được mỗi người đều phải nỗ lực gấp bội để lấp đầy khoảng trống mà các trụ cột nói trên để lại.

6. Trục chính của Bayern
Trục chính Bayern là một phần không thể thiếu trong thành phần ĐT Đức. Tám cầu thủ đến từ đội bóng giàu truyền thống nhất nước Đức này đã đem lại sự tự tin cho các tuyển thủ khác.

7. Các cầu thủ trẻ
Các cầu thủ trẻ Đức đã trưởng thành nhanh chóng.  Trong đội hình ĐT Đức, có đến 6 cầu thủ dưới 21 tuổi.

8. Tận dụng tốt nguồn cầu thủ nhập quốc tịch
Mười năm trước các cầu thủ không có nguồn gốc Đức không bao giờ chọn vào đội tuyển. Nhưng hiện tại Liên đoàn bóng đá Đức đã nhận ra nguồn tài nguyên quí báu này nên ĐTĐức hiện có tới 11 cầu thủ có gốc gác nước ngoài.

9. Tinh thần thi đấu
Trong thời gian tập huấn tại Italia HLV Joachim Löw luôn chiếu cho các cầu thủ xem kỳ tích đội tuyển Rugby của Nam Phi đoạt chức vô địch thế giới để khích lệ tinh thần các cầu thủ. HLV Joachim Löw luôn coi trọng việc động viên tinh thần các cầu thủ trước mỗi trận đấu và coi đó là một yếu tố quan trọng dẫn đến thành công.

10. Đội ngũ cổ động viên đông đảo
Cổ động viên Đức rất nhiệt tình cổ vũ cho đội nhà.  Theo thống kê, có đến 90% người Đức xem truyền hình trực tiếp trận đấu Đức-Argentina. Tại Nam Phi các cầu thủ Đức cũng cảm nhận được sự cổ vũ nhiệt tình của các cổ động viên nhà.

Dẫn lời HLV Loew, một tờ báo Đức cho hay trước khi lên xe đến sân thi đấu cả đội đã được yêu cầu tập hợp trước màn hình tivi. Ban huấn luyện chiếu cho họ xem một đoạn phim về cảnh CĐV tại quê nhà vui mừng ra sao trong suốt trận thắng Anh với kết quả 4-1 ở vòng 16 đội.

"Tôi nghĩ đó là động lực to lớn nhất có thể kích thích tinh thần cầu thủ trước một trận đánh quan trọng", HLV Loew tiết lộ.

Chiến lược gia này cũng đã đề cập đến chiến thuật và cách bố trí đội bóng của “xe tăng” Đức: “Trật tự trên sân là điều kiện tiên quyết cho một trận đấu thành công. Các cầu thủ phải biết được vị trí của họ trong cấu trúc cơ bản của đội bóng. Không ai được nghĩ mình có thể chạy khắp mặt sân.

Trận đấu vẫn tiếp diễn khi bóng còn lăn trên sân. Tôi muốn nhìn thấy các cầu thủ tạo ra những khoảng trống, đồng thời tranh bóng thật quyết liệt. Điều này làm cho trận đấu trở nên sôi động và hiệu quả hơn”.
Cuối cùng, ông lấy làm tự hào về các học trò: “Một vài cầu thủ của chúng tôi đang thi đấu rất tuyệt vời tại Nam Phi, đó là Oezil, Lukas Podoloski, Mueller và Kroos. Như tôi đã nói với đội bóng nếu không chịu di chuyển, các bạn thậm chí không thắng nổi một đội bóng như Canada. Đó là một nguyên tắc cơ bản khác của chúng tôi”.

Rũ bỏ định kiến về việc người Đức luôn phải chặt chẽ, vững vàng và khoa học, Klinsmann đã giới thiệu một đội bóng với nhịp điệu hiện đại, tốc độ, uyển chuyển và nhiều khi rất ngẫu hứng.

Kỷ luật, như thường lệ với người Đức, vẫn được duy trì triệt để, như sự cương quyết mà Loew thể hiện với Kevin Kuranyi. Tiền đạo này bị loại khỏi tuyển Đức sau khi bỏ đội bóng vào giữa một trận đấu với Nga. Bất chấp sức ép từ dư luận vào lúc mùa giải này khép lại và Kuranyi ghi được 20 bàn cho CLB của anh, Loew vẫn không chấp nhận tiền đạo gốc Brazil.

Luôn chỉ đạo các học trò đánh thẳng vào vị trí hành lang phải của đối phương, Joachim Loew hiểu rằng Ortamendi chính là mắt xích yếu nhất trong hệ thống phòng ngự của Argentina. Với sự cơ động và xông xáo của Podolski cùng khả năng hỗ trợ khá tốt của Boateng, các cầu thủ Đức liên tục khoét sâu vào “tử huyệt” này của đối phương. Cùng với một miếng đánh phủ đầu vô cùng bất ngờ táo bạo, “xe tăng Đức” chỉ cần có 3 phút để phá vỡ hàng thủ của Argentina. Đáng nói hơn, pha lập công của Mueller xuất phát từ hành lang phải của đối phương sau một tình huống cố định đã được Schweinsteiger tận dụng bằng một đường chuyền sắc như dao cạo.

3 bàn thắng đã được ghi thêm đều từ những pha phản công hoàn hảo đến từng chi tiết. Đặc biệt hơn cả 3 phát súng của “xe tăng Đức” đều được khơi nguồn từ hành lang trái và vẫn là vị trí của Ortamendi. Không hiểu ở một nơi nào đó, Javier Zanetti, người mà Maradona đã không chọn có nở một nụ cười “mỉa mai” khi Albiceleste gục ngã bởi chính vị trí mà trước kia thủ quân của Inter đã từng làm “cùn” biết bao mũi khoan của đối thủ.

No comments:

Post a Comment

:) :( :)) :(( =)) =D> :D :P :-O :-? :-SS :-t [-( @-) b-(