Trang

Sức mạnh nằm ở sự hiểu ý

Đồng đội là quan trọng nhất. Đặc biệt nhấn mạnh đến sự hiểu ý. Không phải muốn đá là đá đâu. Thật sự, chúng ta cần những con người thông mình để thực sự hiểu đồng đội mình đang muốn gì. Bóng đá phát triển từ căn bản lên đẳng cấp cao hơn. Muốn cải thiện thì chỉ có cách hiểu nhau nhiều hơn. Phối hợp với nhau một cách ăn ý. Đó mới chính là điều cần đạt được.

Phải cần có những bài tập giúp cho đội gắn kết và hiểu ý nhau hơn.

Ăn ý có nghĩa là sao? Đó chính là khi đồng đội mình cần mình thì dù thế nào đi nữa mình cũng phải “hiểu” trước hết, sau đó là hỗ trợ dù mình có trực tiếp giữ bóng hay không. Có thể mình chỉ chạy chỗ để thu hút đối thủ. Có thể che người. Có thể hỗ trợ phía sau để cho đồng đội mình tự tin xử lý. Có thể đứng để làm 1 cái tường...vân vân.

Để làm rõ chúng ta phân tích trường hợp giữa Ibrahimovic và David Villa
Thành tích của Ibra tại Barca mùa đầu tiên và duy nhất:

Club
Season
League
Cup
Europe
Total
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
29
16
9
3
1
1
11
4
3
43
21
13

 Thành tích của David Villa mùa đầu tiên ở Barca:

Club
Season
League
Cup
Europe
Total
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
App
Goal
Assist
34
18
7
6
1
0
12
4
2
52
23
9

Thoạt đầu, nhìn qua thành tích của Ibra và Villa có thể thấy hiệu suất của Ibra là cao hơn so với Villa. Về mức đóng góp về assist cũng khủng với 13 đường chuyền thành bàn. Vậy tại sao Ibra lại chỉ trụ được ở Barca có một mùa?
Teamwork


Đó chính là sự đóng góp về mặt lối chơi của hai cầu thủ. Villa thuộc dạng cầu thủ hỗ trợ lẫn nhau. Villa luôn chạy để xin banh và dứt điểm hay nhiều lúc chạy để thu hút người và tạo khoảng trống cho đồng đội. Nói chung, có Villa đội hình Barca dễ chơi rất nhiều vì cả đội hình cũng di chuyển để tạo ra khoảng trống.

Còn Ibra thuộc dạng cầu thủ kĩ thuật cao nhưng tác chiến độc lập. Mọi đường banh phải tập trung vào Ibra chứ không phải ai khác. Khi đá cho Milan, Seedolf đã phát biểu:”chơi bóng với Ibra rất nhàn. Nếu bạn có banh cứ chuyền bổng lên cho anh ấy và anh ấy sẽ làm phần việc còn lại”. Chơi theo kiểu Ibra rất mất sức và tranh chấp cao, cộng thêm đội hình sẽ thiếu đi tính linh hoạt trong cách chơi của Barca, mà đặc biệt là khả năng ghi nhiều bàn thắng của đội. Và trên hết đó là các cầu thủ khác phải làm việc nhiều hơn để bù lại cho Ibra.

Thật sự mà nói thì Ibra không đến nỗi nào nếu mùa đó Barca không thua xui Inter ở bán kết Champion League. Nhưng điều Barca cần là sự hỗ trợ lẫn nhau, vì phụ thuộc vào nỗ lực của Ibra thì rõ ràng nhiều khi lại là con dao hai lưỡi. Ngay cả Messi ghi bàn cũng cần nhiều đến sự hỗ trợ của Xavi, Iniesta, Alves,...
Cuối cùng, chúng ta là một đội chứ không phải cá nhân. Vì thế, để phát huy hết được sức mạnh của cả đội, cần có sự đóng góp, hỗ trợ lẫn nhau. Mặc dù, sẽ có những người đóng góp nhiều, đóng góp ít. Nhưng đó chỉ là bề nổi. Phải nói là có những người đóng góp trực tiếp, những người đóng góp gián tiếp. Nhiều lúc chỉ có 1 số ngoại lệ giống như Messi.

Vấn đề đặt ra nữa là khi một cầu thủ đóng góp thầm lặng quá lâu thì liệu họ có còn đủ đam mê để tiếp tục đóng góp nữa không?

Chúng ta phải để cho mọi người thấy sự đóng góp của cầu thủ đó. Ví dụ chúng ta phải phân tích ra vai trò quan trọng của cầu thủ này khi trả lời trước báo giới. Rồi có thể mấy tờ báo viết bài để công chúng đọc. Cầu thủ đọc thấy cũng vui lòng.

Nhưng đó chỉ là cách trong ngắn hạn. Vì không thể chỉ như thế được. Chúng ta phải tạo ra sự hài hòa. Nếu cầu thủ đó hy sinh thì có những lúc sẽ được người khác hỗ trợ lại. Phải hài hòa thì tốt hơn.

Tuy nhiên, để đạt đến sự hoàn hảo trong thành tích chung của cả đội thì 2 từ “hy sinh” là quan trọng nhất. Mỗi người một nhiệm vụ, hy sinh có, xông pha có,... Từ đó mới tạo nên cỗ máy hủy diệt thật sự.