Trong tự truyện của mình, Ibra đã cho biết anh phải khó khăn như thế nào để hòa nhập ở Barca. Cuối cùng, anh đặt biệt danh cho Pep là “philosopher” (nhà triết học). Vì trước mỗi trận đấu, Pep cố gắng truyền đạt cho cầu thủ mình về máu, mồ hôi và nhiều thứ khoa học khác để khuyến khích cầu thủ thi đấu năng nổ và tích cực hơn.
Ibra coi những thứ này như những thứ vứt đi. Trong Ibra chỉ đơn giản là ra sân, thi đấu hết mình và tỏa sáng. Cái hay của Ibra là tinh thần vô địch và khát khao chiến thắng. Bất cứ nơi nào đi qua, Ibra đều vô địch giải vô địch quốc gia. 2 cái với Ajax, 2 cái với Juventus, 3 cái với Inter, 1 cái với Barca, 1 cái với Milan, 1 cái với PSG (dự đoán) và hình như 1 2 cái với Malmo FF (Thụy Điển).
Điều còn thiếu của Ibra chính là Champion League. Nơi đây, cá nhân thôi chưa đủ. Muốn vô địch bạn phải có một tập thể rất mạnh.
Quay trở lại với vấn đề, việc hòa nhập ở CLB mới là rất khó khăn đặc biệt là Barca, nơi quy tụ những ngôi sao sáng nhất nhưng lại rất khiêm tốn. Đối với một cầu thủ có máu “điên” và cái tôi ngôi sao lớn như Ibra lại càng phức tạp.
Điều cơ bản nhất là “đừng nói quá nhiều”. Hãy để cầu thủ đó trải nghiệm. Sau các buổi tập, ta chỉ việc hỏi ra khó khăn mà cầu thủ đó tự cảm nhận và giải đáp thắc mắc. Điều quan trọng là cần thời gian để thích nghi và “ngấm”. Có những thứ mặc dù bạn biết, có thể là rất kĩ nhưng vẫn chưa thật sự “ngấm”. Đối với 1 CLB như Barca với rất nhiều triết lý như thế, có rất nhiều thứ để “ngấm”. “Ngấm” càng nhiều hòa nhập càng tốt. Đừng nhìn những thứ bên ngoài mà xem nó đơn giản. Bên trong có rất nhiều thứ phải “ngấm” lắm.